Tổ quốc là hai từ thiêng liêng và đẹp đẽ nhất trong lòng mỗi con người Việt Nam. Dù ở bất cứ nơi đâu, trong bất cứ hoàn cảnh nào, khi nhắc đến Tổ quốc, chúng ta đều trào dâng một niềm cảm xúc khó tả.

Tổ quốc trong tiềm thức của mỗi chúng ta là quê hương nơi ta sinh ra, là ông bà, cha mẹ, những người thân yêu đã dạy bảo ta nên người, là sự yên bình và ấm áp mà không nơi nào có được. Tổ quốc là những dãi núi hùng vĩ, những “mặt biển xanh xa tít chân trời”, những “đồng xanh lúa rập rờn biển cả” hay những trang sử hào hùng của cha anh trong công cuộc chống giặc ngoại xâm, xây dựng và bảo vệ tổ quốc Việt Nam.

Khi còn ngồi dưới mái trường phổ thông tôi đã được nghe thầy cô giảng về tinh thần yêu nước, về chủ nghĩa anh hùng cách mạng, về lý tưởng cộng sản và nhiều điều khác nữa. Tôi thực sự cuốn hút bởi những vần thơ tuyệt đẹp của nhà thơ Tố Hữu: “Mà nói vậy trái tim anh đó/Rất chân thật chia ba phần tươi đỏ/Anh dành riêng cho Đảng phần nhiều/Phần cho thơ và phần để em yêu”.

Những dòng nhật ký đầy “lửa” của liệt sỹ Nguyễn Văn Thạc, Đặng Thùy Trâm, Hoàng Kim Giao và nhiều anh hùng liệt sỹ khác đã khẳng định lại một lần nữa sức sống mãnh liệt của trái tim các thế hệ tuổi trẻ Việt Nam. Điều khiến tôi trân trọng nhất và học hỏi được nhiều nhất ở các anh các chị, đó là quan điểm sống của lứa tuổi thanh niên, như lời tâm sự của chị Trâm qua dòng nhật ký “Cuộc đời có ba việc lớn: lý tưởng, sự nghiệp và tình yêu”. Còn anh Thạc cũng đã tự nhủ: “Ai ra đi cũng với lòng say lý tưởng, và nhẹ nhẹ bên trong là chút ước mơ…” hay như liệt sỹ Hoàng Kim Giao cũng đã tâm sự: “Tình yêu chúng ta nằm trong hạnh phúc giai cấp, yêu với tình yêu thủy chung, yêu thương với tình yêu chân thật (…) Với người thanh niên theo lý tưởng của Đảng anh nghĩ là không được lùi bước trước một khó khăn nào”. Ngày nay trong thời đại “số hóa”, cuộc sống đang đổi thay từng ngày, có thể ai đó còn đang mải miết tìm kiếm cho mình một hạnh phúc riêng tư mà thờ ơ trách nhiệm của bản thân với xã hội và lãng quên công lao của những người đã hy sinh vì độc lập tự do cho Tổ quốc.

Nhưng theo tôi đó chỉ là số ít và cũng chỉ xảy ra ở một thời khắc nào đó mà thôi. Hiện tại vẫn có biết bao thanh niên trí thức trẻ với những bước chân tình nguyện đã mang trí tuệ và sức trẻ của mình đến những vùng sâu vùng xa, có biết bao thanh niên công nhân đã ngày đêm miệt mài lao động, cống hiến, sáng tạo từ trong nhà máy, xí nghiệp đến những công trường nắng cháy bỏng da hay đến với những công trình xa trên khắp mọi miền của Tổ quốc để góp bàn tay xây dựng quê hương, đất nước và biết bao những bước chân âm thầm trong đêm giá rét đang canh giữ nơi biên giới, hải đảo xa xôi để giữ bình yên cho Tổ quốc.

Và, đã xuất hiện rất nhiều những tấm gương hy sinh quên mình để cứu dân trong hỏa hoạn, bão lũ hay trong những hy sinh âm thầm của các anh công an, canh giấc ngủ bình yên cho phố phường, xóm làng… Tất cả  những điều đó đã chứng minh rằng, tuổi trẻ Việt Nam qua các thời kỳ, dù trong chiến tranh hay trong hòa bình, thì lòng nhiệt huyết sục sôi trong trái tim của họ vẫn luôn hừng hực tuổi xuân và rực cháy mãi không nguôi để góp sức dựng xây quê hương, đất nước.

Với hành trang là lòng yêu nước, cùng với hoài bão, trí tuệ và sức sáng tạo, tuổi trẻ Việt Nam hôm nay sẽ vững vàng bước đi theo con đường mà các thế hệ cha anh đã xây dựng và gìn giữ, đi theo con đường mà Đảng, Bác Hồ và nhân dân ta đã lựa chọn. Chính vì thế, mỗi bạn trẻ chúng ta hãy cứ sống, học tập, làm việc bằng tình yêu và tinh thần trách nhiệm của một thanh niên đối với Tổ quốc mình.

HUỲNH VĂN