Mọi người đều rất vui mừng, ông bà tôi mừng vì trong họ tương lai sẽ có bác sỹ đầu tiên. Bạn bè mừng cho tôi vì kết quả đạt được sau bao tháng ngày học tập vất vả. Trong tay là hành lý cùng giấy tờ nhập học, tôi ôm trong tim cả một niềm hy vọng lớn lao của gia đình và người thân, đứng trước cánh cổng trường ĐH Y, ngây người và như bị thôi miên vì những suy nghĩ miên man trong đầu.

Chà! Đây là mái nhà sắp tới của mình đây!

Thầy cô có dễ tính hay không nhỉ? Không biết bạn bè mình sẽ là những ai trong dòng người đang tấp nập trên đường nhập học kia.

Thủ tục nhập học rất nhiều thứ phải làm, nhưng rất thuận lợi. Giấy tờ đầy đủ và chính xác cả, tôi nhanh chóng hoàn thành. Sau đó là tìm nhà trọ, mua sắm đồ đạc. Nhiều thứ lắm, nhưng bố mẹ tôi lo cho cả, giống như cô con gái ra ở riêng vậy.

 

Rời xa vòng tay yêu thương của cha mẹ, tôi một mình bước chân vào cánh cửa đại học là bước vào con đường lập nghiệp tương lai. Tôi sẽ là một bác sỹ chữa bệnh cứu người, một công việc cao cả nhưng khó khăn biết bao nhiêu. Học sẽ để làm việc, học không còn là để đạt được điểm 9, điểm 10 nữa. Bất chợt tôi nhớ lại khi mình còn là một đứa trẻ ham chơi, biếng học. Mẹ thường hay nhắc tôi giờ học bài và kèm theo quà bánh cho tôi mỗi khi tôi khoe với bố mẹ con điểm 9, điểm 10 đỏ chói. Đó thực sự là quãng thời gian sống hồn nhiên nhất của tôi. Mai đây sẽ vẫn là những ngày học tập chăm chỉ và nghiêm túc nhưng điều tôi hướng tới là kiến thức, là kỹ năng cần có của một bác sỹ.

 

Những buổi học đầu tiên ở trường Y đến với tôi trong sự hồi hộp, pha lẫn chút hưng phấn và khiến cho tôi phải suy nghĩ rất nhiều.

Những buổi học chính trị đầu khóa khiến tôi trưởng thành hơn trong suy nghĩ. Tới đây, sẽ không còn là những ngày tháng có cha mẹ ở bên nhắc nhở. Đào tạo tín chỉ là một cách đào tạo mới mà khóa tôi là khóa thứ 2 tại trường Y được áp dụng đòi hỏi tôi phải có cách học mới. Trong đó quan trọng nhất là tính tự giác học tập. Trở về phòng trọ trong những suy nghĩ ngổn ngang, tôi sẽ làm gì? Sẽ học gì trong 6 năm tới? tôi phải học thế nào?

Những câu hỏi ấy cứ theo bám tôi suốt 4 năm nay, trong từng môn học và trong từng buổi học. Tôi sẽ học được điều gì trong buổi học này và từ môn học này? Tôi dành cả quá trình học tập để trả lời cho câu hỏi ấy. Không có môn học nào quan trọng nhiều, không có môn học nào quan trọng ít, tôi chú tâm đến tất cả các môn học và tìm thấy sự thú vị trong các môn học ấy.

Tôi nhận thấy rằng 3 năm học đầu tiên, mặc dù lượng kiến thức không nhiều nhưng lại là 1 cơ hội lớn để mình tích lũy những kiến thức cơ sở quan trọng phục vụ cho việc học lâm sàng 3 năm cuối.

 Nắm bắt những kiến thức cơ bản về các môn cơ sở ngành như giải phẫu, sinh lý bệnh, dược lý… giúp tôi dễ dàng hiểu được cơ chế bệnh và giải thích các triệu chứng trên lâm sàng. Sẵn sàng đọc lại những gì mình đã lãng quên, không để cho dòng kiến thức của mình bị gián đoạn là điều tôi luôn cố gắng.

 

Học Y là 1 quá trình rất khó khăn và vất vả. Những đêm trực trôi qua trong mệt mỏi, lượng kiến thức khổng lồ phải nắm bắt trong suốt quá trình học, sẽ luôn có những cuốn sách bạn cần xem, những kỹ năng cần phải học và cần thực hành thường xuyên. Đôi khi bạn sẽ thấy 1 loạt công việc ập xuống mà không biết bắt đầu từ đâu.

Nhưng học y, đối với tôi đó là 1 niềm tự hào riêng tư và to lớn, chỉ 1 nụ cười và lời cảm ơn của bệnh nhân cũng đủ khiến cho tôi vui cả ngày trời. Nắm bắt hiểu biết về y học là 1 thách thức lớn nhưng cũng là 1 niềm say mê bất tận của những bạn sinh viên yêu ngành nghề của mình.

 

Dưới mái trường đại học Y – Dược Thái Nguyên, thời gian như trôi chậm hơn trong các ngôi trường đại học khác, thay vì 4 năm đại học để trở thành 1 giáo viên, 1 cử nhân kinh tế, bạn cần tới 6 năm để trở thành một bác sỹ, nhưng 6 năm vẫn là quá ngắn và là chưa đủ để trở thành 1 người bác sỹ làm được việc, cứu được người. Học y, là học luôn luôn, học những cái mới mẻ nhất của y học nhân loại, là sự rèn luyện thường xuyên những kỹ năng, những tri thức kinh điển, nhưng đồng thời là sự sáng tạo không ngừng những phương pháp mới, tìm tòi những kiến thức mới đảm bảo phục vụ người bệnh, nâng cao chất lượng cuộc sống con người.