Tôi còn nhớ như in, cái ngày đầu tiên khi bước vào trường, tôi không ít phần bỡ ngỡ, cảnh vật và mọi thứ xung quanh đều xa lạ. Thầy cô và bạn bè đều khác xưa. Trong từng ánh mắt chứa đựng biết bao sự ngỡ ngàng, rụt rè và sợ sệt. Trường Đại học Y Dược - Đại học Thái Nguyên là ước mơ, mong mỏi của hầu hết các sinh viên trên toàn quốc nhất là khu vực trung du và miền núi phía Bắc Việt Nam, là hy vọng của các bậc cha mẹ vào những đứa con thân yêu của mình, là sự tin yêu của toàn xã hội. Nhưng không phải ai cũng bước được bước vào cánh cửa đó một cách dễ dàng mà phải nỗ lực thi đua mới có thể tự tin và hãnh diện “Tôi là sinh viên trường Đại học Y Dược - Đại học Thái Nguyên”.

Tôi và các bạn đều rất vinh dự, hạnh phúc khi được học dưới mái trường giàu truyền thống giáo dục, một ngôi trường có bề dày lịch sử, trải qua bao năm tháng, bao thế hệ sinh viên. Để giờ đây, nhìn sự hiện hữu của một ngôi trường khang trang hôm nay, chúng ta bùi ngùi nhớ lại những ngày đầu khi trường mới thành lập còn gặp rất nhiều khó khăn. Có thể hình dung rằng trên mảnh đất còn thiếu thốn, gian khổ và còn làm nhiệm vụ chi viện người và của cho chiến trường miền Nam trong những năm tháng đánh Mỹ. Song vì sự hồi sinh và phát triển của quê hương, năm 1968, trường đã ra đời và có cái tên đầu tiên là Phân hiệu Đại học Y Khoa miền núi. Năm 1969, trường được đổi tên thành Trường Đại học Y Bắc Thái . Năm 1994, trường sát nhập vào Đại học Thái Nguyên và  đổi tên thành Trường Đại học Y khoa - Đại học Thái Nguyên. Ngày 08 tháng 11 năm 2008, Trường Đại học Y khoa - Đại học Thái Nguyên được Thủ tướng Chính phủ đổi tên thành Trường Đại học Y - Dược thuộc Đại học Thái Nguyên và được lưu giữ đến nay.

 Hơn 45 năm qua, nhà trường không ngừng lớn mạnh về mọi mặt, xứng đáng là trường  Đại học sức khỏe đa ngành, đa bậc học; trở thành một cơ sở đào tạo lớn về nhân lực y tế, có tiềm năng và năng lực NCKH, có đội ngũ cán bộ giảng dạy và nghiên cứu ở trình độ cao, có cơ sở vật chất đồng bộ để làm tiền đề phát triển vững chắc, có khả năng hội nhập với các nước trong khu vực và trên thế giới.

Từ những ngày đầu tiên đầy cam go, thử thách những thầy cô giáo đầu tiên được giao trọng trách dựng trường, mở lớp. Buổi đầu trường chỉ là những dãy nhà lợp tôn cấp 4, cơ sở vật chất còn thiếu thốn. Nhưng giờ đây nhà trường đã được xây dựng nhiều dãy nhà học 2 đến 3, 4, 5 tầng rộng rãi, khang trang hơn. Trường Đại học Y Dược - Đại học Thái Nguyên có cơ sở chính là 3,6 ha nằm tại số 284 đường Lương Ngọc Quyến thành phố Thái Nguyên. Hiện nay cơ sở 2 của trường đã được quy hoạch trong Đại học Thái Nguyên tại phường Tân Thịnh thành phố Thái Nguyên.  Năm 2005 nhà trường đã xây dựng nhà 5 tầng giành cho giảng đường với diện tích 2735 m2; năm 2007 tiếp tục xây dựng nhà điều hành 13 tầng, diện tích 7087 m2, tổng kinh phí hơn 31,6 tỷ đồng. Mỗi năm nhà trường dành khoảng 300 triệu đồng mua sắm trang thiết bị, đồ dùng dạy học, máy móc phương tiện và phần mềm quản lý đào tạo theo tín chỉ.

Thêm vào đó,  Đội ngũ cán bộ hiện nay của trường trên 500 người, trong đó có 405 cán bộ giảng dạy được đào tạo chính quy ở trong và ngoài nước, trên 70% cán bộ có trình độ Sau Đại học, đây là đội ngũ có chất lượng cao và năng động đảm bảo cho sự phát triển bền vững của Nhà trường trong công tác đào tạo, nghiên cứu khoa học và chuyển giao công nghệ. Trường còn nhận nhiều Huân chương Lao động hạng Nhất, Nhì, Ba của Nhà nước trao tặng;  Bằng khen của Thủ tướng Chính phủ; Bằng khen của Bộ Giáo dục & Đào tạo, Bộ Y tế, Bộ Công an...

Một sự thật đáng trân trọng và đáng ghi nhận đó là: lớp lớp  sinh viên  từ mái trường này đã có mặt trên mọi miền của tổ quốc để làm phục vụ sự nghiệp cao cả “chăm sóc sức khỏe cho nhân dân”, luôn ngẩng cao đầu vì đã từng được học tập trên mái trường giàu truyền thống và chất lượng này. Ở đâu họ cũng phát huy phẩm chất tốt đẹp vốn đã được đào tạo dưới mái trường có bề dày kinh nghiệm.

Trường Đại học Y Dược - Đại học Thái Nguyên chính là nơi để ta khám phá kho tàng kiến thức của nhân loại, để được giáo dục nhân cách làm người và để trở thành những thầy thuốc giỏi như đúng với câu nói: “ Lương y như từ mẫu”. Nơi đây cũng là nơi để gặp gỡ, gắn kết những con người khác nhau thành một tập thể vững chắc, cùng chung một mục tiêu và sẵn sàng chia sẻ những niềm vui hay nỗi buồn, lúc thành công cũng như khi thất bại.

Không những thế, dưới mái trường này ta đã được dạy 2 tiếng “thầy thuốc”; là nơi ta được chính thức vinh danh với nhiệm vụ: “ chăm sóc sức khỏe cho nhân dân ”; nơi mà những ước mơ, những dự định tương lai của những “ chiến sĩ áo trắng” đều được ươm mầm và trưởng thành ở đây.

Vẫn chưa hết, dưới mái trường này là nơi vinh danh những con người mà những cống hiến của họ được ví như ngững ngọn nến lung linh lặng lẽ qua năm tháng để thắp sáng cuộc đời…

Lê Thị Thu Thanh