Ngày 11/7/2013: Khởi đầu gian nan
Trời mưa gì mà lâu vậy? Cả đêm chúng tôi không ngủ được, một phần vì háo hức chờ đợi giờ phút lên đường, phần khác lo lắng trời mưa bao giờ mới dứt. Thật may, đến sáng mưa đã tạnh, tiễn đoàn tình nguyện chúng tôi là PGS.TS Trịnh Xuân Tráng – Phó Hiệu trưởng Nhà trường và nhiều thầy cô nữa, đó chính là một niềm động viên rất lớn với mỗi sinh viên.
Chuyến xe đưa đoàn tình nguyện khởi hành và thẳng tiến đến xã Văn Hán, huyện Đồng Hỷ, tỉnh Thái nguyên – nơi Trường Đại học Y Dược của chúng tôi đã sơ tán trong những năm tháng khó khăn, gian khổ của chiến tranh chống Mĩ cứu nước trường kỳ cách đây hơn 40 năm. Ngồi trên xe, một cảm giác háo hức, mong chờ vì chính mình đang được trở về với cội nguồn, trở về với nơi mà thầy cô mình đã từng sống và cống hiến để có được một mái trường phát triển mạnh mẽ như ngày hôm nay.
Cơn mưa lớn trên đầu nguồn đêm qua đã làm ngập những đập tràn trên con đường vào Văn Hán, xe của chúng tôi phải dừng lại và cả đoàn phải chuyển sang một chiếc xe tải mới qua suối được, thật vất vả nhưng điều đó lại mang lại cho những tình nguyện viên một cảm giác mới lạ, thích thú. Song, bên cạnh đó lại là một sự thương cảm, xót xa vì chúng tôi biết, nơi mà chúng tôi sắp đến vừa phải gánh chịu những trận mưa khủng khiếp, khiến cho người dân tổn thất về nhà cửa, đồng ruộng rất nhiều và cũng chính vì thế mà hôm nay, chúng tôi lên đường để chia sẻ bớt những khó khăn, vất vả đó.
Đoàn tình nguyện được bố trí ở tại Trường Tiểu học số 1 Văn Hán nằm trên địa bàn xóm Vân Hòa. Sau khi gặp mặt lãnh đạo xã, cả đoàn đã bắt tay ngay vào công việc vệ sinh, dọn dẹp toàn thể ngôi trường. Sự vui tươi, trẻ trung và nhiệt huyết hiện lên trên từng gương mặt sáng ngời. Thật đẹp!
Ngày 12/07/2013: Ngày đầy nắng
Trạm Y tế xã Văn Hán – một cơ sở Y tế đạt chuẩn quốc gia năm 2007, nhưng vẫn còn khó khăn lắm. Anh em chúng tôi lại bắt tay vào việc phát quang, cải tạo vườn cây thuốc và cảnh quan khuôn viên Trạm, những câu nói trêu chọc, những tiếng cười vang lên không ngớt, đâu đó có tiếng ôn bài: Đây là cây gì nhỉ? Đâu? À, cây ngô đồng đấy, trị mụn nhọt, ghẻ lở… Đúng là dân Y Dược mà.
Ngày 13-14/7/2013: Mệt nhưng vui
Mới sáng sớm đã nắng to. Ngày hôm nay, chúng tôi đi đến nhà những gia đình chính sách của xã, nhóm san đất, nhóm hái chè, nhóm đào mương, đắp ruộng. Phải đi làm mới biết được cuộc sống của người dân nơi đây khó khăn vất vả thế nào. Cả một nửa quả đồi sạt xuống nhà bà Tài gia đình Liệt sỹ, bà lại ở một mình. Thấy chúng tôi đến, bà rưng rưng: “Các cháu giúp bà, bà cảm ơn”. Bà nghẹn ngào, chúng tôi cũng vậy, bắt tay vào việc chỉ mong ông trời đừng cho thiên tai nữa.
Mấy sào ruộng. ba đồi chè cũng đã xong, 18h00 cả đoàn về ăn cơm, cơm toàn món dân dã mà đến lạ, chắc đói ăn gì cũng thấy ngon.
Ngày 15-16/7/2013: Truyền thông
Một nhiệm vụ quan trọng của đợt tình nguyện này là cung cấp cho bà con nhân dân những hiểu biết về nguyên nhân, biểu hiện, cách xử trí và phòng chống một số bệnh thường gặp hay những kiến thức cơ bản về một số vấn đề cấp bách hiện nay như phòng chống tăng huyết áp, phòng chống tiêu chảy ở trẻ em, Vệ sinh ATTP, Nước sạch và VSMT, Dân số - Kế hoạch hóa gia đình. Đây là một đặc thù mà chỉ trường Đại học Y Dược mới có.
Đến 20h00 sinh hoạt hè cho thanh thiếu nhi với nhiều trò chơi mới, điệu múa đẹp, bài hát hay được các anh chị sinh viên thể hiện, các em thiếu nhi cũng nô nức không kém, hăng say đến 22h00 mới kết thúc.
Ngày 17-18/7/2013: Lao động là vinh quang
Qua một đêm mưa, con kênh đào trước cổng Trường tiểu học số 1 Văn Hán đã ngập đầy nước, với tay cuốc, tay xẻng, chúng tôi đào sâu khơi rộng lại dòng chảy, khối lượng công việc thật nhiều, song đó không phải là vấn đề với sinh viên tình nguyện chúng tôi, ai cũng hăng say, hết mình đôi tay thoăn thoắt.
Ai đó bắt nhịp những bài hát tình nguyện Mùa hè xanh, rồi Hành trình tuổi 20, Khát vọng tuổi trẻ… Chúng tôi là sinh viên và chúng tôi nuối tiếc tuổi trẻ vì chúng tôi còn muốn cống hiến nhiều, nhiều hơn nữa. Thời sinh viên ơi! Đừng trôi nhanh quá.
Ngày 19/7/2013: Tuyệt vời
Sáng, trời lại mưa. Ai cũng lo lắng mưa thế này liệu đoàn xe của các thầy cô, các Bác sỹ của Trường Đại học Y Dược Thái Nguyên có qua được những đoạn đường khó đi kia không? Rồi tất cả như vỡ òa trong sung sướng khi nhìn thấy nụ cười trên gương mặt của thầy Tạ Quang Hùng - Bí thư Đoàn trường và thầy Nguyễn Quang Đông - Chủ tịch Hội sinh viên trường. Bắt tay vào công việc, ai cũng cố gắng vì đây là công việc chuyên môn của mình – những cán bộ Y tế. Niềm vui đến với bà con nhân dân khi được khám, tư vấn và cấp phát thuốc miễn phí. Tôi nhớ lại câu nói nổi tiếng của Chủ tịch Hồ Chí Minh: “Thầy thuốc là những chiến sĩ đánh giặc ốm, để bảo vệ sự khang kiện của giống nòi” và giờ đây chúng tôi đang đi theo lời dạy của Bác.
Bắt đầu buổi chiều là chương trình dâng hương tưởng niệm tại Đài tưởng niệm các anh hùng Liệt sỹ. Vàọ hội trường UBND xã, PGS.TS Trần Đức Quý Uỷ viên BTV Đảng ủy, Phó Hiệu trưởng Nhà trường đại diện Trường Đại học Y Dược tặng quà cho các gia đình chính sách.
Buổi tối thật sự khó quên với mỗi sinh viên chúng tôi, chúng tôi thực sự cháy hết mình với chương trình văn nghệ và đốt lửa trại. Những tiết mục văn nghệ đã để lại nhiều ấn tượng, song điều làm chúng tôi rất xúc động là bài thơ của một bác trong hội người cao tuổi xã Văn Hán viết tặng riêng cho đoàn tình nguyện, chúng tôi ôm bác như ôm người ruột thịt của mình vậy và những giọt nước mắt hạnh phúc đã lăn trên đôi má những người trẻ.
Ra về trong tiếc nuối, đêm đó chúng tôi đã cùng nhau thức đến gần 4h00 sáng, những câu chuyện vui được ôn lại, những tình cảm gắn bó càng gắn bó hơn, những ánh nhìn trìu mến xen vào đó là những khoảng lặng nhưng ai cũng biết rằng cả đoàn đang nghĩ về nhau.
Ngày 20/7/2013: Chia tay
Buổi gặp mặt chia tay với lãnh đạo xã Văn Hán diễn ra tuy ngắn nhưng đầy cảm xúc, chúng tôi nhận được nhiều lời khen, nhiều tình cảm từ phía lãnh đạo địa phương nói riêng và bà con nhân dân nói chung. Nghẹn ngào chia tay Văn Hán, chúng tôi bước chân lên chiếc xe đợi sẵn, ngoảnh đầu nhìn lại đất và người nơi đây một lần nữa, ai cũng tự nhủ: “Nhất định có một ngày, chúng ta sẽ trở lại. Văn Hán ơi! Chờ nhé”.
Thái Nguyên, ngày 20 tháng 7 năm 2013
Người viết: Nguyễn Xuân Thành K41A