Thực sự, tôi chưa từng viết truyện ngắn bao giờ, và cũng không có ý định viết truyện để đăng báo hay lấy giải. Đơn giản tôi viết những dòng này chỉ để chia sẻ cho mọi người về những cảm xúc buồn vui trong những ngày tháng đầu tiên đi lâm sàng của tôi, một sinh viên điều dưỡng năm thứ hai. Xin phép mởi đầu với câu chuyện của mình:

Lần đâu tiên tôi được đi lâm sàng ở viện là kỳ II năm thứ 2, khi tôi học môn Quản lý điều dưỡng. Nhóm tôi được phân công thực tập tại Khoa Nội – Bệnh viện Đa khoa Trung ương Thái Nguyên.

          ********

Buổi thực tập của tôi bắt đầu vào lúc 13h. Tôi háo hức lắm, mong đến ngày này lắm vì đây là buổi đầu tiên tôi thực tập tại viện. Không biết sang viện phải làm những gì, những hình ảnh lien tưởng trong đầu thật thú vị.

Tôi đến viện thật sớm, 12h30 tôi đã có mặt tại Khoa Nội. “Hy vọng hôm nay sẽ là một ngày thành công cho mình”, tôi nghĩ trong đầu như vậy.

Lác đác trong sân bệnh viện, các bệnh nhân đi lại, sinh viên Y2 thì chỉ mỗi mình mình, còn các anh chị Y3 thì nhiều hơn. Kia rồi, những bạn nhóm tôi cũng đã đến, mới thấy nhau từ xa đã cười toe toét, dù ai có buồn khi gặp nhóm bạn mình cũng phải cười phớ lớ.

Trong lúc đợi cô Điều dưỡng trưởng khoa đi lĩnh vật tư cho khoa, tôi đi long vòng xem công việc đã diễn ra trong các phòng bệnh. Vào một buồng bệnh tôi thấy chị điều dưỡng đang đo huyết áp cho một ông cụ. Động tác của chị thật thành thục, chị rất ân cần, dịu dàng, giọng nói nhỏ nhẹ.  “Ôi trông chị ấy xinh thế”, tôi nghĩ thầm vậy. Tôi quay ra ngoài vì các bạn gọi nhau xuống tầng 1 để cô điều dưỡng trưởng hướng dẫn.

Sau khi cô hướng dẫn xong chúng tôi đặt ra nhiều câu hỏi và ghi chép lại những lời giải thích rất tận tình của cô. Cô Điều dưỡng Trưởng khoa chỉ cho chúng tôi cách tiếp cận với những bệnh nhân khó tính, điều chỉnh thời gian giữa công việc với những hoạt động cá nhân sao cho hài hòa trong cuộc sống, những mâu thuẫn cần người Điều dưỡng trưởng phải giải quyết. Cả nhóm tôi đứa nào cũng ghi chép lia lịa. Thật không giống như tôi nghĩ, trong một ngày người Điều dưỡng trưởng phải giải quyết nhiều công việc như vậy. Công việc đòi hỏi người Điều dưỡng trưởng phải tinh tế, nhanh nhẹn và công minh khi giải quyết công việc.

Buổi học kết thúc chúng tôi cùng nhau đi chụp ảnh ở bồn hoa để ghi lại những ngày đầu tiên đi viện. Thế là buổi đi lâm sàng đầu tiên của tôi diễn ra như vậy đấy, thật nhiều điều mới lạ, tôi học hỏi được rất nhiều điều từ cô giáo, các cán bộ y tế tại bệnh viện, cảm nhận được sự vất vả và sự hi sinh thầm lặng của họ trong sự nghiệp bảo vệ sức khỏe nhân dân. Tôi tự hứa với mình phải học tập thật tốt để trở thành người Điều dưỡng giỏi, góp phần mang lại vốn sức khỏe quý báu cho người bệnh.

Nguyễn Thị Thu Hường

Địa chỉ: Chi đoàn Cử nhân Điều dưỡng K8A